"Hay là mua thêm một xiên nữa?" Khưu Vũ Bân vừa nói vừa lấy tiền ra định mua thêm xiên kẹo hồ lô.
"Không cần đâu. Một xiên là đủ rồi." Liễu Sương vội vàng ngăn Khưu Vũ Bân lại. Hôm nay nói là cô ấy mời ăn cơm. Kết quả lúc cô ấy đi thanh toán, nhân viên nhà hàng nói là tiền ăn đã được thanh toán rồi. Cô ấy muốn trả tiền lại cho Khưu Vũ Bân nhưng Khưu Vũ Bân nhất quyết không nhận. Anh ấy còn nói nếu cô ấy thật sự muốn trả lại anh ấy thì lần sau hãy mời anh ấy ăn cơm.
Khưu Vũ Bân nhìn thấy trước mặt có một chiếc trâm ngọc. Anh ấy đi tới, cúi xuống, cầm chiếc trâm ngọc lên ngắm nghía kỹ lưỡng.
Liễu Sương ở bên cạnh Khưu Vũ Bân cũng cúi xuống, ngay lập tức bị chiếc trâm ngọc trong tay Khưu Vũ Bân thu hút ánh nhìn, cô ấy khen: "Chiếc trâm ngọc này đẹp quá." Chiếc trâm ngọc toát ra màu xanh nhạt, trông đơn giản nhưng thanh lịch.
"Ông chủ, chiếc trâm ngọc này bao nhiêu tiền?" Khưu Vũ Bân hỏi chủ sạp hàng. Anh ấy đã xem qua, chiếc trâm ngọc này được làm bằng phỉ thúy, đã có niên đại khá lâu rồi.
Chủ sạp hàng liếc nhìn chiếc trâm ngọc trong tay Khưu Vũ Bân, nói: "Một trăm." Chiếc trâm ngọc này là một nông dân bán cho ông ấy, nói là anh ta đi cày ruộng thì nhặt được ở trên đồng. Ông ấy đã tìm vài người xem qua, bọn họ đều nói không đáng giá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT