"Chúng ta tự xem đi." Khưu Vũ Bân nhận thực đơn đưa cho Liễu Sương, nói: "Em xem thử muốn gọi gì?"
Liễu Sương nhận lấy thực đơn, nhìn một lượt các món trên đó, lại đưa thực đơn cho Khưu Vũ Bân, nói: "Em không biết gọi món gì, hay là anh gọi đi." Trước khi nhận lại ba mẹ, cô ấy chưa bao giờ được đi ăn nhà hàng quốc doanh. Sau khi nhận lại ba mẹ, tuy cô ấy đã được đi vài lần nhưng món ăn đều do ba mẹ gọi.
"Vậy cho tôi một con vịt quay, cá thái lát xào, thịt hầm nồi đất, một canh cải trắng." Khưu Vũ Bân trả lại thực đơn cho người phục vụ, mỉm cười nhìn Liễu Sương, nói: "Trước mặt anh không cần phải gò bó như vậy, em là bạn của Tiểu Ly, đương nhiên cũng là bạn của anh."
"Dạ." Liễu Sương gật đầu. Cô ấy cũng không muốn gò bó nhưng cô ấy không thể khống chế được bản thân. Mỗi lần nhìn thấy anh ấy, cô ấy sẽ đỏ mặt tim đập, tai cũng nóng lên.
Khưu Vũ Bân rót cho Liễu Sương một ly trà, đưa cho cô, hỏi: "Em và Tiểu Ly làm thế nào quen biết nhau vậy?
"Cảm ơn!" Liễu Sương nhận lấy trà, đáp: "Bác sĩ Mộc đến bệnh viện của em làm việc. Em và cô ấy là đồng nghiệp. Sau đó bác sĩ Mộc đến khoa Trung y, em cũng theo cô ấy chuyển sang khoa Trung y. Ban đầu em cũng không nghĩ tới việc thi đại học lần nữa, là bác sĩ Mộc động viên em nên em mới hạ quyết tâm." Bác sĩ Mộc đối với cô ấy không chỉ đơn giản là bạn bè bình thường. Nếu không có Mộc Ly, cô ấy sẽ không biết được thân thế của mình, càng không thể nhận lại ba mẹ, cũng sẽ không đến thủ đô học đại học.
"Vậy sau khi tốt nghiệp em có định ở lại đây không?" Khưu Vũ Bân hy vọng Liễu Sương có thể ở lại thủ đô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play