"Đẹp lắm!" Dì Vương cười rồi lau nước mắt.
"Dì Vương, nghe nói áo cưới này là do cô tự tay may, cô khéo tay thật." Bà cụ Khưu mỉm cười khen ngợi. Bà cũng đã nghe cháu gái kể về những ngày tháng ở thôn Hồng Tinh, dì Vương và trưởng thôn đối xử với bọn họ rất tốt. Bản thân dì Vương và trưởng thôn cũng sống rất khó khăn nhưng vẫn thường xuyên cho họ thức ăn. Bà ấy rất biết ơn dì Vương và trưởng thôn. Nếu không nhờ họ thì có lẽ bà cũng không được gặp lại cháu gái và cháu trai của mình.
Dì Vương cười ngại ngùng, nói: "Chỉ là một chút việc thủ công thôi ạ."
Bà cụ Khưu bước lên nắm lấy tay dì Vương, cảm kích nói: "Tôi nghe chị em Ly Nhi nói rồi. Mấy năm nay đều nhờ hai vợ chồng cô mà chúng nó mới có thể sống sót, cảm ơn hai người!"
"Chúng tôi cũng không làm gì nhiều." Bà ấy chỉ thấy ba chị em họ tội nghiệp, nên mới lén lút giấu một ít đồ ăn cho bọn họ.
"Sau này chúng ta chính là người một nhà. Lần này cô đến thủ đô thì phải ở chơi nhiều ngày nhé. À đúng rồi, cô cũng biết ông bà Tống chứ? Một lát nữa bọn họ cũng sẽ tới đây đó." Bà cụ Khưu biết rõ vợ chồng lão Tống cũng là những người ở thôn Hồng Tinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT