Mộc Ly giữ chặt Lý Phương, giọng nói mang theo vài phần linh lực: "Không nên xúc động, vì bọn họ không đáng." Cô nhìn thấy sự quyết liệt và điên cuồng đến đáng sợ trong mắt của Lý Phương. Biết rõ cô ấy muốn làm gì.
Dưới sự trấn an bằng linh lực của cô, Lý Phương đã chậm rãi tỉnh táo lại: "Nhưng bọn họ đối xử với tôi như vậy, sau này tôi phải làm sao đây chứ?" Cô ấy không có mặt mũi gặp người khác thì thôi, nhưng cô ấy không muốn thấy cha mẹ anh em của cô ấy bị người người chỉ trỏ. Cô ấy rõ ràng không có làm gì cả, tại sao người nhà họ Lưu lại đối xử với cô ấy như vậy, vu oan cô ấy và người đàn ông khác lăn giường với nhau.
Mộc Ly nhìn thấy hai đồng chí cảnh sát đi về phía này: "Cảnh sát tới rồi."
Lý Phương giương mắt nhìn qua thì nhìn thấy hai đồng chí cảnh sát, trong mắt dấy lên một tia hy vọng nhưng đã lập tức ảm đạm xuống: "Bọn họ thật sự sẽ giúp tôi sao?"
"Chỉ cần không làm gì sai thì cô không cần phải sợ." Mộc Ly đưa tay vỗ vỗ bả vai Lý Phương, ý bảo cô ấy dũng cảm một chút.
"Ừm!" Lý Phương dùng sức gật đầu một cái, cổ vũ bản thân. Vì người nhà, vì sự trong sạch của bản thân, cô ấy không có gì phải sợ cả, hơn nữa cô ấy cũng không có làm gì sai.
Người nhà họ Lưu nhìn thấy cảnh sát thì trong mắt hiện lên một tia chột dạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT