"Mình làm gì nhắm vào cậu ta? Cậu sẽ không thực sự thích cậu ta đâu, đúng chứ? Nếu cậu thích cậu ta thì không được đâu. Cậu ta là người nông thôn. Cậu thích cậu ta là định sau này cùng cậu ta về quê trồng trọt hay sao?" Bình Bình không đồng ý khuyên nhủ. Dù sao cô ta cũng xem thường Mộc Chính. Cho dù cậu đã tới Bắc Kinh, học ở Bắc Kinh thì như thế nào? Cậu có nhà ở Bắc Kinh không? Theo cô ta thấy, sớm muộn gì Mộc Chính cũng phải về quê làm ruộng.
Hơn nữa Hủ Hủ là người mà anh trai cô ta thích, làm sao cô ta có thể để cho một đứa con trai nhà quê cướp đi được?
"Đó là việc của mình. Cậu tự đi dạo một mình đi." Trương Hủ Hủ nói xong liền đuổi theo ba người Mộc Chính.
Bình Bình tức giận dậm chân, nói: "Không ổn rồi, mình phải đem chuyện này nói cho anh trai biết mới được."
"Mộc Chính, ba người đợi mình với." Trương Hủ Hủ đuổi theo ba người Mộc Chính, mệt đến mức thở hồng hộc.
Mộc Chính dừng bước, đảo mắt nhìn về phía Trương Hủ Hủ, hỏi: "Cậu đi theo bọn mình làm gì? Không phải cậu đi chung với Bình Bình hay sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play