Mộc Ly nghe thấy mấy người họ nói chuyện, liền quay đầu nhìn về phía bọn họ: "Chú! Dì Tôn! Hai người không cần thuê nhà ở bên ngoài như vậy, trước tiên cứ ở chỗ này đi." Nhà của cô lớn, nhiều người ở cũng náo nhiệt hơn. Hơn nữa cô cũng tin tưởng nhân phẩm của bọn họ, biết bọn họ không phải người thích chiếm lợi.
"Ba ơi! Mẹ ơi! Hai người không cần phải suy nghĩ nhiều. Nhiều nhất là một tuần chúng ta có thể chuyển về nhà rồi." Mộ Dung Tiêu biết tính cách của ba mẹ, cho nên sau khi lấy lại nhà, việc đầu tiên anh ấy làm là tìm người sửa chữa. Chỉ là bây giờ gần tết mọi người đều rất bận rộn, cũng bởi vì vậy nên tiến độ tương đối chậm.
"Vậy được, làm phiền cháu rồi!" Tôn Cúc Anh ngượng ngùng nhìn Mộc Ly. Người chủ này của con trai thật sự quá tốt, không chỉ chữa khỏi bệnh cho bà ấy, còn đưa bọn họ từ thôn Lục Gia trở về, hơn nữa còn sắp xếp chỗ ở cho bọn họ. Bà ấy thật sự không biết phải trả phần ân tình này như thế nào?
Mộc Ly vừa cười vừa lắc đầu, nói: "Không có việc gì."
"Ly Nhi, cuối cùng con cũng về rồi, khiến bà ngoại nhớ muốn chết. Để bà ngoại nhìn kỹ xem con có gầy đi không?" Bà cụ Khưu và ông cụ Khưu nghe thấy động tĩnh thì vội vàng đi ra từ sân sau. Bà cụ Khưu vừa nhìn thấy Mộc Ly liền tiến đến nắm tay cô không chịu buông.
"Bà ngoại! Con ổn, không có gầy." Mộc Ly kéo cánh tay bà cụ Khưu, hỏi: "Gần đây sức khỏe của bà và ông ngoại có tốt không?" Lúc cô rời đi đã để lại cho họ nước suối, dặn bọn họ uống một chén mỗi ngày. Nhưng cô không nói cho bọn họ biết đó là nước linh tuyền, chỉ nói là thuốc mình làm, có lợi cho sức khỏe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT