Mộ Dung Tiêu hơi nhíu mày: "Được, tôi biết rồi, cảm ơn trưởng thôn!"
"Còn nữa, cậu nói cho người nhà của cậu một tiếng, sáng sớm ngày mai bọn họ phải đi đào kênh rạch." Trưởng thôn nói xong, liền vội vàng rời đi. Ông ta biết sau khi người nhà họ Mộ Dung biết được tin tức này, khẳng định sẽ rất buồn, chỉ là ông ta cũng không có cách nào để giúp bọn họ.
"Anh cả, có phải chúng ta sẽ không được trở về không?" Mộ Dung Vũ cũng nghe được lời trưởng thôn nói, nước mắt liền rơi xuống ngay tại chỗ. Mấy ngày nay cô ấy đều đang ngóng trông có thể trở về, nhưng hiện tại trưởng thôn lại nói phía trên đã hủy bỏ quyết định cho bọn họ trở về thành phố.
"Đừng lo lắng, chúng ta sẽ trở về, vào nhà ăn cơm đi." Mộ Dung Tiêu đưa tay xoa xoa tóc Mộ Dung Vũ, cất bước đi vào trong phòng.
Tôn Cúc Anh nhìn thấy Mộ Dung Tiêu tiến vào, nói: "A Tiêu, trưởng thôn tìm con có chuyện gì sao?" Bà ấy nghe thấy giọng nói của trưởng thôn, nhưng không trưởng thôn đến để làm gì.
"Không có chuyện gì." Mộ Dung Tiêu đi trở lại bên cạnh Tôn Cúc Anh ngồi xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play