Cả người Mộ Dung Tiêu ỉu xìu như bóng bay bị xì hơi, cánh tay yếu ớt buông thõng xuống, hành lý trong tay cũng nằm lăn lóc trên mặt đất: "Bây giờ tôi rất muốn được nhìn thấy người nhà của mình. Tôi rất lo cho họ." Trước kia khi còn ở nước ngoài, trừ bỏ nhớ mong ra thì anh ấy không làm được gì khác, bây giờ về nước lại vẫn không làm được gì. Sao anh ấy lại vô dụng thế cơ chứ.
"Nhiều nhất là hai ngày. Chờ hộ khẩu của anh được chứng thực xong thì tôi đi cùng với anh." Cậu cả của cô là người phụ trách làm hộ khẩu, lúc nãy cô đã nói chuyện này với Khứu Lạc Nghị rồi.
"Thật sự chỉ cần hai ngày thôi sao?" Ánh mắt Mộ Dung Tiêu như phát sáng, mong chờ nhìn Mộc Ly.
Mộc Ly mỉm cười gật đầu.
"Cảm ơn cô!" Mộ Dung Tiêu vô cùng biết ơn. Nếu không gặp được cô, khoan hẵng nói đến chuyện về nước, nói không chừng anh ấy cũng chịu chung số phận với Lâm Tịch giống nhau, bị Christensen. Annie bắt đi rồi tra tấn tới chết.
"Đưa hành lý vào phòng đi rồi theo tôi ra ăn cơm." Mộc Ly nhìn lướt đống hành lý đang nằm trên đất.
"Được." Mộ Dung Tiêu cất hành lý về vị trí cũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT