Cửa bị đẩy ra, Tưởng Tịnh và Liễu Ngọc Sính đi vào từ bên ngoài, sau khi nhìn thấy Liễu Sương thì nhanh chóng bước tới, gọi: "Sương Sương!"
"Ba ơi! Mẹ ơi! Con không sao." Liễu Sương cười nhìn hai người, nước mắt lại không khống chế được rơi xuống. Cô ấy đã nghĩ rằng cô ấy sẽ không bao giờ gặp lại họ nữa.
Tưởng Tịnh ôm chặt lấy Liễu Sương, nói: "Dọa chết mẹ rồi. Con thế nào rồi, có khó chịu chỗ nào hay không?" Người của bọn họ phát hiện Từ Nham, đi theo anh ta tới nơi này. Hiện giờ Từ Nham đã bị người của bọn họ khống chế, anh ta sắp phải đối mặt với sự trừng phạt của pháp luật. Bọn họ sẽ khiến cho anh ta ngồi tù cả đời, suốt đời cũng không ra ngoài được.
"Con không sao. Mẹ đừng khóc. Con thật sự không sao." Liễu Sương đưa tay lau nước mắt cho Tưởng Tịnh.
Tưởng Tịnh và Liễu Ngọc Sính chú ý tới vết sưng đỏ trên mặt Liễu Sương, hỏi: "Cậu ta đánh con?"
Liễu Sương gật đầu, nói: "Anh ta trói con ở đây, muốn ép con gả cho anh ta. Vừa rồi lúc anh ta đi ra ngoài, con định cắt đứt dây thừng chạy trốn thì bị anh ta phát hiện, anh ta liền đánh con."
"Yên tâm! Mẹ và ba con sẽ không để cho cậu ta được yên đâu." Tưởng Tịnh đau lòng xoa mặt Liễu Sương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play