"Tôi không đi đâu, tôi mệt rồi. Lão Tống, ông thật sự không biết con gái nhà tôi đi đâu sao?" Ông cụ Khưu biết vợ chồng ông cụ Tống cũng từng đến Vân Thành, nói không chừng còn từng ở cùng một nơi với con gái của ông ấy.
Trong mắt ông cụ Tống lộ ra một tia khó xử, do dự hồi lâu mới mở miệng nói: "Lão Khưu, tôi cũng không gạt ông nữa. Con gái nhà ông thật ra đã qua đời năm năm trước rồi." Ông ấy vẫn luôn biết rõ chuyện này, chỉ là lo sợ bạn già đau lòng, nên mới không dám nói cho ông cụ Khưu biết.
"Cái gì?" Sắc mặt ông cụ Khưu lập tức trắng bệch, thân hình lảo đảo.
"Ba!" Khưu Lạc Nghị vội vàng đỡ ông cụ Khưu.
Ông cụ Khưu khoát tay áo, hỏi: "Con bé chết như thế nào?" Giọng nói của ông hơi run rẩy. Không thể tưởng tượng được lần gặp hai mươi năm trước lại là vĩnh biệt.
"Bởi vì vấn đề thân phận, cô ấy bị đưa đến mỏ than. Sau đó nghe nói là mỏ than bị sập, cô ấy không ra ngoài được. Nhưng mà cô ấy có để lại ba đứa nhỏ, ba đứa nhỏ kia đều rất giỏi giang." Ông cụ Tống biết rõ thân thế của ba chị em Mộc Ly, nhưng không nói cho bọn họ biết là bởi vì ông ấy lo lắng lão Khưu không về được, ngược lại khiến cho ba chị em họ khổ sở.
Khi biết Mộc Ly và Hàn Liệt ở cùng một chỗ, ông ấy cũng từng nghĩ tới việc muốn nói cho Mộc Ly biết thân thế của cô, bảo cô đi nhờ Hàn Liệt giúp đỡ, xem có thể đưa người nhà họ Khưu trở về hay không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT