Tưởng Tịnh thấy bóng lưng Châu Sương từ từ đi xa dần mà không chút lưu luyến thì bụm mặt bật khóc.
Lý Hoa chờ Tưởng Tịnh bình tĩnh lại một chút rồi đưa cho bà ấy một túi tài liệu: "Đây là tài liệu về cuộc sống mấy năm qua của Châu Sương.", Lý Hoa cũng vừa mới nhận được túi tài liệu này, đối phương dặn anh ấy rằng đợi sau khi Châu Sương và Tưởng Tịnh gặp nhau rồi hãy đưa cho Tưởng Tịnh.
Tưởng Tịnh nhận lấy tập tài liệu rồi vội vàng mở ra. Bây giờ bà ấy rất muốn biết rốt cuộc là những năm qua Châu Sương đã sống thế nào.
Bà ấy từ từ lật hết trang này đến trang khác, cẩn thận đọc từng chữ, chỉ sợ bỏ sót thông tin quan trọng nào, càng đọc tim bà ấy càng đau.
Nghĩ đến chuyện vợ chồng mình coi Liễu Mộ Tuyết như báu vật, chuyện gì cũng chiều theo ý cô ta mà con ruột của mình phải mặc quần áo mà người khác vứt đi thì bà ấy chỉ muốn xông đến bên cạnh người nhà họ Châu rồi cho họ một trận. Sao trên đời lại có gia đình ác độc như vậy?
Tưởng Tịnh chán nản trở về nhà.
"Mẹ! Mẹ về rồi, mẹ thấy váy mới của con có đẹp không?", Liễu Mộ Tuyết vui vẻ xoay một vòng trước mặt Tưởng Tịnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play