"Không phải như thế đâu, con nghe ba mẹ giải thích đã.", mẹ Châu nóng vội, bà ta không muốn bị bắt vào tù.
"Không phải thế thì là thế nào? Các người để tôi ăn đồ thừa của nó, mặc quần áo nó vứt đi, tôi nói còn không đúng à? Nếu trước đây tôi không khóc lóc van xin hàng xóm tới giúp thì liệu các người có cho tôi đi học không?", Châu Sương đi đến trước mặt mẹ Châu rồi nhìn bà ta bằng ánh mắt tràn đầy oán hận. Từng chuyện, từng chuyện một cô ta đều khắc ghi trong lòng.
Khi còn bé cô ta cứ nghĩ ba mẹ không thích mình là vì mình không đủ ngoan, bây giờ mới biết hoá ra là vì mình không phải con ruột của họ. Hèn gì lúc nào họ cũng châm chọc, nói móc, thảo nào cô ta luôn có cảm giác mình như người thừa trong gia đình này, hoá ra lí do là vì vậy.
"Còn chuyện này nữa, trước đây cô béo như thế là vì họ đã thêm chất kích thích vào thức ăn của cô đấy.", Mộc Ly đứng bên cạnh bổ sung. Lúc trước cô đã thấy kỳ lạ rồi, bây giờ mới biết nguyên nhân.
"Các người thật độc ác!", Châu Sương giơ tay lên tát vào mặt mẹ Châu: "Cái tát này là vì tôi."
Cô ta lại giáng thêm một cái tát xuống: "Cái này là vì ba mẹ tôi, những người chẳng mảy may biết gì cả."
"Bốp!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play