"Cậu Hàn!" Mẹ Chu và cha Chu nhiệt tình nghênh đón. Biết Hàn Liệt sắp tới, bọn họ đã chuẩn bị phòng, chăn ga trên giường cũng đều đã thay mới.
"Chú Chu! Thím Chu!" Hàn Liệt mỉm cười chào hỏi hai người, đưa lễ vật trong tay cho bọn họ. Anh thật sự đã quên mất ở Vân Thành còn có một họ hàng là nhà họ Chu này, vẫn là nhờ mẹ nhắc nhở, anh mới nhớ tới.
"Ngài đến đã là tốt lắm rồi, không cần mang theo lễ vật đâu." Ông bà Chu có hơi thụ sủng nhược kinh(*). Đó là niềm vui của họ khi anh ấy đến.
(*): Được sủng ái mà lo sợ
"Chỉ là một chút thành ý, mọi người không ghét bỏ là tốt rồi." Hàn Liệt biết lễ nghĩa, tự nhiên sẽ không đi tay không mà đến. Hơn nữa sau này anh còn phải phiền bọn họ chiếu cố Ly Nhi nhiều hơn.
Anh đã điều tra qua, nhà họ Chu Vân Thành cũng có chút thực lực.
"Sao có thể như vậy được? Vậy chúng tôi sẽ nhận lấy, mời ngài vào trong phòng khách." Mẹ Chu nơm nớp lo sợ nhận lấy lễ vật, kéo lên một nụ cười cứng ngắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT