Mộc Ly và Hàn Liệt không có chú ý nhiều đến người thanh niên, nên anh ta có trở về hay không đều không liên quan tới bọn họ.
Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, người thanh niên cũng không trở về, đột nhiên Mộc Ly và Hàn Liệt cảm thấy nhàm chán, liền tự mình tu luyện.
Trong toa xe lửa yên tĩnh, chỉ có tiếng xe lửa chạy trên đường ray, cùng với nhịp điệu đều đặn không ngừng lặp lại.
Ánh mặt trời buổi sáng chiếu vào từ ngoài cửa sổ xe, trong xe lại lần nữa náo nhiệt hẳn lên, có người lớn tiếng trò chuyện, các loại ngôn ngữ địa phương xen lẫn tiếng khóc nháo của trẻ con.
Mộc Ly cảm giác trên môi chạm phải một nơi mềm mại, cô chậm rãi mở mắt ra, đập vào mắt là gương mặt tuấn tú của Hàn Liệt, xinh đẹp như thần tiên giáng trần, cô lười biếng vươn tay vòng quanh cổ anh: "Chào buổi sáng anh!" Vừa mở mắt ra đã nhìn thấy anh khiến trái tim cô tràn đầy hạnh phúc.
"Chào buổi sáng Ly nhi!" Hàn Liệt dùng chóp mũi cọ cọ chóp mũi Mộc Ly một cách đầy thích thú: "Anh đi mua chút cháo."
"Ừm." Mộc Ly ngoan ngoãn gật đầu, vùi mặt vào cổ Hàn Liệt: "Anh!"âm thanh kia vừa mềm mại vừa yêu kiều, khiến cho toàn thân Hàn Liệt tê dại một trận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT