Bóng đêm buông xuống, trong con hẻm sâu yên tĩnh, có hai bóng người đang chậm rãi đi tới, ánh trăng chiếu vào người họ khiến cả hai người như được dát một lớp bạc, khuôn mặt thanh tú, đẹp đẽ cùng nhờ thế mà trở nên không chân thật.
Đi đến cổng tứ hợp viện, Hàn Liệt dừng lại rồi nhìn Mộc Ly bằng ánh mắt không nỡ: "Ly Nhi, mai anh đến nhé.", anh cúi đầu khẽ hôn lên trán Mộc Ly. Anh chỉ muốn lúc nào cũng được ở bên cô như vậy.
"Anh, chúc anh ngủ ngon!", Mộc Ly dùng sức ôm lấy Hàn Liệt rồi lưu luyến vẫy tay với anh, sau đó mới đẩy cổng đi vào tứ hợp viện.
Hàn Liệt mím môi rồi đưa mắt nhìn theo Mộc Ly, mãi cho đến khi cửa viện đóng hẳn lại, không nghe thấy tiếng bước chân của cô nữa, anh mới xoay người đi ra khỏi con ngõ.
Mộc Ly đi qua phòng ông bà cụ Tống, thấy đèn trong phòng đã tắt nên cô không vào chào hai ông bà nữa mà đi thẳng về phòng mình.
Đóng cửa lại, Mộc Ly nghiêng người đi vào không gian rồi ngồi trong hồ Linh Tuyền, nhắm mắt lại, bắt đầu tu luyện.
Một đêm trôi qua rất nhanh, bầu trời dần lộ ra sắc trắng, vài tia nắng từ từ ló ra phía chân mây, chẳng mấy chốc mà đã chiếu sáng cả đất trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play