Lảo đảo ra khỏi tứ hợp viện, bây giờ ý định duy nhất trong đầu hắn ta là quay về thu dọn chút đồ đạc rồi chạy trốn đến một nơi hoang vu hẻo lánh, nhưng hắn ta vừa mới đi ra từ con ngõ nhỏ thì thấy có hai cảnh sát đang đi tới.
"Tống Yên Tường, anh phải đi cùng chúng tôi một chuyến.", họ đã nắm giữ rất nhiều bằng chứng đủ để khiến Tống Yên Tường "ăn kẹo đồng".
Tống Yên Tường tái mét mặt mày, mặc cho hai vị cảnh sát kéo mình đi. Bây giờ hắn ta thực sự rất hối hận, nhưng hối hận thì cũng đã muộn rồi.
Mộc Ly thấy ông bà cụ Tống đang đứng ngoài cổng nhìn theo bóng dáng hai vị cảnh sát dẫn Tống Yên Tường đi thì cùng Hàn Liệt đi về phía hậu viện. Cô có thể hiểu được tâm trạng trong lòng họ lúc này, tuy họ rất hận Tống Yên Tường nhưng dẫu sao cả hai cũng đã nuôi nấng hắn ta nhiều năm như vậy, không thể không có chút tình cảm nào được.
Mộc Ly và Hàn Liệt ăn trưa xong thì đến chỗ của lão Lý.
Lão Lý chờ hai người đã lâu, thấy hai người đến thì đón tiếp niềm nở: "Cậu Hàn, hai người đến rồi. Hai cô cậu ngồi uống trà nghỉ ngơi một lát đã rồi chúng ta đi xem căn tứ hợp viện đó."
"Không cần đâu, bây giờ đi luôn đi.", Hàn Liệt và Mộc Ly không muốn lãng phí quá nhiều thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT