Hàn Liệt thở dài một hơi, anh ngồi trong chốc lát, đợi đến khi lòng mình tĩnh lại rồi mới lái xe rời đi. Có điều, mùi hương thơm ngát còn lưu lại trong xe cứ quẩn quanh chóp mũi anh, mãi vẫn không tiêu tan.
Mộc Ly tung tăng đi về nhà, nghĩ đến phản ứng của Hàn Liệt vừa nãy, cô lại nhịn không được bật cười. Chú đúng là thú vị quá đi mất!
"Nhóc Ly về rồi à!", ông cụ Tống và bà cụ Tống đang ngồi ăn cơm ở nhà chính.
"Vâng, con về phòng trước, ông bà cứ từ từ ăn đi ạ", Mộc Ly mỉm cười rồi đi về phòng mình.
Sau khi đóng cửa lại, cô cởi áo khoác của Hàn Liệt ra, ôm vào lòng, trên áo vẫn còn thoang thoảng hương trúc mát lạnh từ trên người chú.
Nghĩ đến việc ngày mai có thể nhìn thấy chú, Mộc Ly liền thu áo khoác vào không gian, thay một bộ đồ mới và đi vào bếp. Tục ngữ nói muốn bắt được tâm của đàn ông thì trước tiên phải bắt lấy dạ dày anh ta.
Hàn Liệt nằm gối tay trên giường, lăn qua lăn lại mãi vẫn không ngủ được, trong đầu toàn là hình ảnh của Mộc Ly, từng cái nhăn mày, từng nụ cười. Anh dứt khoát ngồi dậy, định đi vào phòng tắm tắm rửa cho tỉnh táo lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play