Ông cụ Tống muốn ngăn cản nhưng đã không còn kịp nữa, bất đắc dĩ thở dài một hơi. Vẫn là chờ đến khi bọn họ ở một mình với nhóc Ly, ông ấy sẽ khuyên cô đến nhà khách ở lần nữa. Ông ấy không phải không muốn cô sống trong nhà bọn họ, ngược lại ông ấy rất muốn cô có thể ở lại nhà bọn họ. Chỉ là hiện giờ nguy hiểm chưa diệt, ông ấy không thể liên lụy nhóc Ly.
Mấy người đi đến bãi đậu xe.
"Mộc Ly, cô và ông nội Tống, bà nội Tống ngồi xe của tôi." Hướng Nghị biết xe của Hàn Liệt, ngoại trừ mẹ và em gái của anh thì chưa từng có cô gái nào khác ngồi trong đó, cho nên cố ý lái thêm một chiếc xe tới.
"Tôi ngồi xe của đồng chí Hàn Liệt." Mộc Ly đi về phía Hàn Liệt. Khó khăn lắm cô mới gặp được chú. Sao cô có thể bỏ qua cơ hội ở chung với anh được?
"Nhưng xe của anh Liệt..." Hướng Nghị muốn nói cho Mộc Ly biết, Hàn Liệt sẽ không đồng ý cho cô ngồi vào xe của anh, chỉ là Mộc Ly đã đi tới trước mặt Hàn Liệt.
Mộc Ly đi tới trước mặt Hàn Liệt, ngẩng đầu lên, đôi mắt linh động đối diện với đôi mắt đen thâm sâu như mực của anh, cô nói: "Em có thể ngồi xe của anh không?" Ở đời trước, ghế lái phụ là dành riêng cho cô.
Hàn Liệt khẽ nhíu mày, anh muốn từ chối. Nhưng lúc nói ra miệng, ngay cả chính anh cũng kinh ngạc: "Được." Bản thân anh bị sao vậy? Tại sao sau khi gặp được cô, anh lại cảm thấy có gì đó không đúng lắm?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT