Mộc Ly nhận lấy hành lý trong tay bà cụ Tống, sau đó đỡ bà ấy lên xe bò.
Đợi đến khi ba người ngồi vững, bác Lý liền vung roi, xe bò chậm rãi đi về phía thị trấn.
Không khí buổi sáng cực kỳ trong lành, cỏ dại hai bên đường còn vươn những hạt sương trong suốt, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, tỏa ra ánh sáng lấp lánh, lấp lánh vô cùng, khiến cho người ta rất muốn hái chúng xuống, nâng trong lòng bàn tay.
"Nhóc Ly, nghe nói lần này con đến Bắc Kinh là để khám bệnh cho người ta à?" Bác Lý rút tẩu thuốc ở bên hông ra hút một hơi, híp mắt hưởng thụ.
"Đúng vậy." Mộc Ly gật đầu. Cô thấy bà cụ Tống rụt người lại, liền lấy một cái áo khoác từ trong túi ra đưa cho bà ấy, nói: "Bà nội Tống, bà mặc cái áo này vào đi."
"Được." Bà cụ Tống nhận lấy áo khoác. Gió buổi sáng quả thật rất lạnh, đặc biệt là lúc ngồi trên xe bò, gió thổi thẳng vào người giống như chui vào trong xương.
Sau khi mặc áo khoác Mộc Ly đưa, bà cụ Tống cảm thấy tốt hơn rất nhiều: "Nhóc Ly, lần này may mà có con đi cùng." Từ sau khi bà ấy và người bạn đời đến thôn Hồng Tinh thì chưa từng ra khỏi thôn. Lúc trước khi bọn họ được đưa đến thôn Hồng Kỳ, bọn họ phải ngồi trên xe tải lớn, nhiều người chen chúc trong chiếc xe chật hẹp, cảm giác con đường phía trước một mảnh mê man.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play