Mộc Linh đặt sách xuống đi ra khỏi phòng, nhìn thấy ngoại trừ trên giày của Mộc Ly dính một ít bùn nước, trên người thế nhưng không bị nước mưa làm ướt chút nào. Cô bé có hơi kinh ngạc. Mỗi lần trời mưa, cho dù cô bé đã mặc áo mưa, cổ áo vẫn sẽ bị ướt, chứ đừng nói đến cầm ô.
"Đã làm xong bài tập về nhà chưa?" Mộc Ly xếp chiếc ô vải màu vàng lại, rũ sạch nước mưa phía trên, sau đó đặt dưới mái hiên. Cô là người tu luyện, linh khí phóng ra ngoài có thể ngăn mưa. Cho dù là mưa to, chỉ cần cô không muốn thì sẽ không bị ướt.
"Làm xong rồi, em đưa cho chị xem." Mộc Linh nhanh chân chạy vào trong phòng.
Mộc Ly cười, đi theo cô bé vào phòng.
Bóng đêm tối dần, mưa bên ngoài cũng dần trở nên nhỏ hơn.
Mộc Ly gối đầu lên hai tay, không buồn ngủ nhìn mái nhà đen kịt, nghe thấy tiếng hít thở của Mộc Linh bên cạnh dần trở nên ổn định. Sau đó cô vẩy một nắm thuốc bột màu trắng, tiến vào không gian. Loại thuốc bột này của cô sẽ không gây ra bất kỳ thương tổn nào đến sức khỏe con người, ngược lại có thể khiến cho người ta ngủ ngon hơn.
Cô đi tới hồ Linh Tuyền. Lần này Mộc Ly tiến thẳng vào trong hồ Linh Tuyền, cô muốn dùng trạng thái tốt nhất đi gặp chú. Trải qua mấy ngày nay, hiện giờ làn da của cô đã trở nên trắng hơn, nhưng vẫn chưa trắng tới mức như cô mong muốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT