Hướng Nghị đi đến trước mặt Mộc Ly, ánh mắt dừng lại trên mặt cô: "Mộc Ly, vài ngày nữa tôi sẽ rời thôn để trở về thành phố.", anh ta đã nhờ anh Liệt thu xếp rồi, không thì mấy ngày nữa số người được trở về thành phố có thể sẽ bị giảm bớt đi.
Thực ra Hướng Nghị có thể nhờ người trong nhà sắp xếp danh sách những người được trở về thành phố nhưng trước đây anh ta quyết tâm xuống nông thôn nên giờ anh ta không tài nào mở miệng nhờ người trong nhà thu xếp cho mình được.
"Chúc mừng anh!", Mộc Ly biết rời khỏi thôn trở về thành phố là ước mơ của biết bao thanh niên trẻ tuổi đã từng quyết tâm về nông thôn.
Trong mắt Hướng Nghị thoáng qua vẻ ảm đạm, anh ta cười khổ: "Cô không luyến tiếc tôi chút nào sao?", nếu Mộc Ly tỏ ra luyến tiếc dù chỉ một chút thôi, chắc chắn anh ta sẽ ở lại.
Mộc Ly giả vờ không hiểu ý của Hướng Nghị: "Trở về thành phố là chuyện tốt mà. Với y thuật của anh, nếu trở về thành phố thì chắc chắn sẽ có một vị trí ở bệnh viện lớn."
Hướng Nghị mím môi: "Ngày tôi đi, cô có thể làm cho tôi một ít bánh ngọt được không?" nếu Mộc Ly đã không thích thì anh ta cũng không cố làm kẻ bám đuôi nữa. Rời khỏi đây cũng là để bản thân anh ta không tự mình lún quá sâu.
"Được chứ.", Mộc Ly cười đồng ý.
"Cô thật sự rất mong tôi rời đi sao?", thấy nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt Mộc Ly, trong lòng Hướng Nghị đâm buồn rầu. Anh ta tự thấy bề ngoài của mình trông cũng được, nếu không thì sao những cô gái nhỏ trong thôn và cả những cô nàng trẻ tuổi có học thức đều tìm cách tiếp cận anh ta chứ.
Mộc Ly sờ mũi: "Thực ra cũng không phải, chỉ là tôi cảm thấy y thuật của anh sẽ bị chôn vùi nếu cứ ở lại một thôn quê nhỏ trong núi như thế này."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play