"Tiểu Nghị, sao mắt con đen vậy? Tối qua không ngủ à?", Triệu Hà Sơn xách theo một cái túi bước tới, nhìn thấy quầng thâm trên mắt Hướng Nghị, ông bước lên dò xét: "Con không nỡ xa bác Triệu hở?"
Hướng Nghị lườm ông một cái, làm gì có chuyện anh không nỡ xa ông?
Triệu Hà Sơn cười ha hả: "Vậy là do nhớ người trong lòng rồi".
Bị đoán đúng, Hướng Nghị giật mình hoảng hốt: "Đừng có nói nhảm".
Liếc thấy Mộc Ly đang đạp xe đến, tim Hướng Nghị lại lần nữa nhảy loạn, ánh mắt anh nhìn cô đầy căng thẳng và chờ mong. Cô đến là để tìm anh ư?
Mộc Ly đi đến trước mặt Hướng Nghị và Triệu Hà Sơn, lấy một gói giấy dầu đưa ra và nói: "Tôi gửi".
Tim Hướng Nghị đập thình thịch, anh duỗi tay ra định nhận lấy gói giấy dầu, nhưng một cái tay đã duỗi ra chộp lấy trước: "Nhóc con, sau này đến thủ đô đừng quên tìm tôi đấy".
Ông cảm thấy Mộc Ly không phải vật trong ao, sớm muộn gì cô cũng rời khỏi cái sơn thôn nhỏ bé này.
Hướng Nghị thất vọng thu tay lại, hóa ra không phải cô ấy cho anh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play