"Câu này tôi thật không dám nhận."
Cố Yến Bạch có chút bất ngờ, nhưng nhanh chóng nở nụ cười: "Dù sao cũng cảm ơn cậu, tôi thực sự được ưu ái quá rồi."
Tạ Lưu Thương cảm thấy mặt hơi nóng lên, có chút ngượng ngùng không biết nói gì tiếp theo, trong lòng thoáng dâng lên chút hối hận.
Cậu ta vốn không phải kiểu người dễ dàng thân thiết với ai, nhưng lúc nãy nhất thời không để ý, có khi nào lỡ lời mất rồi không? Liệu chị Cố có thấy cậu ta trẻ con không?
Gió đêm thổi qua mang theo tiếng nói cười khe khẽ của hai người. Ở cửa phòng, Thẩm Thành Mặc đang ngồi trên xe lăn dõi mắt nhìn ông cụ Tạ rời đi, vô tình nghe được vài từ đứt quãng.
"... Quà này tặng cho chị..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT