Chương 7: Nói Không Giữ Lời
“Đủ rồi!” Có người ngoài ở đây, Giang Hội ngại mất mặt, lại sợ Giang Thanh Ngọc nổi cơn điên, chỉ muốn đuổi người đi trước. “Chuyện từ bao lâu rồi, cả hai đều trưởng thành cả, còn bám víu mấy chuyện lúc nhỏ làm gì?”
Giang Thanh Ngọc cười khẩy. Dù sao nói cũng vô ích. Bao năm qua, không phải không ai biết chuyện Giang Khê đẩy hắn xuống lầu, nhưng chẳng ai ngoại lệ, đều cho rằng hắn sai, Giang Khê chỉ vô tình thôi.
Có lẽ nếu lúc đó hắn ngã chết, cũng chẳng ai nghĩ đó là lỗi của Giang Khê.
Như thể Giang Khê đã bỏ bùa họ.
Giang Thanh Ngọc cảm thấy buồn nôn, cơn nôn mửa khiến dạ dày quặn thắt, đầu óc choáng váng, trước mắt không ngừng rung chuyển.
Hắn nhắm mắt, quay mặt đi, không thèm đáp lại Giang Hội.
Giang Hội quay sang Tống Trọng Vân xin lỗi: “Giang Thanh Ngọc tính tình thế đấy, kỳ quặc lắm, anh đừng chấp nó.”
Tống Trọng Vân “Ừ” một tiếng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT