Khi cả hai người còn đang ẩn thân quan sát cột sáng cùng đám yêu vật dị dạng kia, bỗng nhiên không khí xung quanh như có gì đó khẽ thay đổi.
Một mùi hương lạ, thoang thoảng như lan từ trong sương, chầm chậm xâm chiếm không gian.
Nó ngọt dịu, thanh mát, giống như hương hoa đêm rừng nở rộ, không quá nồng nặc nhưng lại có sức len lỏi khiến người ta bất giác phải hít sâu thêm một hơi.
Lăng Thần nhíu mày. Trong một nơi âm u và ngập tràn tử khí như yêu vực này, đáng lý chỉ có mùi ẩm mốc, máu tanh và xác thối. Vậy thì mùi hương này từ đâu đến?
Y nghiêng đầu, quan sát bốn phía, linh lực ngầm vận hành trong cơ thể. Càng ngửi kỹ, sắc mặt y càng trầm xuống.
“Không ổn.” – Lăng Thần trầm giọng. “Đây không phải hương thơm tự nhiên.”
Ánh mắt y lập tức quét sang Diệp Vân đang đứng bên cạnh. Quả nhiên ánh mắt Diệp Vân trở nên mơ hồ, đồng tử như bị sương phủ, tay buông thõng, thân thể hơi lảo đảo, cứ thế dõi nhìn về phía cột sáng như bị thứ gì đó dẫn dụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT