Lăng Thần xoay người bước đi, áo choàng đen phất nhẹ sau lưng, bước chân vẫn ung dung nhưng quanh người lại toát ra khí lạnh âm u. Tiểu Bạch chớp mắt nhìn theo bóng lưng ấy, nghiêng đầu không hiểu sao "mama" lại không vui.
Diệp Vân lúc này đã ngồi dậy, lau nước mắt vì cười quá nhiều, nhìn theo bóng Lăng Thần mà bỗng có chút áy náy. Cậu không ngờ chỉ vì cách gọi đơn giản mà khiến Lăng Thần phản ứng mạnh như vậy.
Buổi tối hôm ấy, không khí trong động có phần kỳ lạ. Lăng Thần không hề lạnh lùng hay xa cách, nhưng lại tỏ ra trầm mặc hơn thường lệ. Suốt bữa tối, y không nói câu nào, chỉ lặng lẽ gắp thức ăn cho Tiểu Bạch. Tiểu Bạch vô cùng vui vẻ, cứ chốc lát lại quay sang Diệp Vân gọi “Papa, ăn cái này nè~”, rồi quay lại gọi “Mama, miếng đó cay~”, khiến Lăng Thần chỉ thiếu điều phun máu.
Cuối cùng, Lăng Thần đặt đũa xuống bàn, giọng trầm thấp:
“Từ nay về sau, phải sửa lại cách xưng hô.”
Tiểu Bạch mở to mắt: “Sửa... sao cơ?”
Y nghiêng người, chỉ Diệp Vân, giọng không cho thương lượng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play