Dưới tán liễu lặng lẽ đung đưa theo gió, hai người sóng vai ngồi bên bờ hồ, mặt nước phản chiếu ánh sáng mờ nhạt như ngọc lưu ly. Diệp Vân tự nhiên như đã quen thuộc từ lâu, đôi mắt sáng rỡ ánh lên niềm vui, hàng mi cong vút khẽ động theo từng cái chớp mắt. Làn da cậu trắng mịn, mũi cao và nhỏ nhắn, đôi môi hồng nhạt khẽ cong cong mang theo nét tinh nghịch. Dưới ánh nắng, gương mặt cậu như phủ một tầng sáng mỏng, vừa trong trẻo vừa tươi tắn, khiến người đối diện không thể rời mắt.
Lăng Thần nghiêng đầu, đôi mắt sâu thẳm không rời khỏi gương mặt ấy. Mặc dù lý trí cảnh giác, nhưng trực giác lại không ngừng nhắc nhở y — người này, y đã từng biết, từng thân thuộc đến mức không thể quên. Nhưng ký ức lại là một mảnh hỗn loạn trống rỗng.
“Sư phụ, thật trùng hợp. Con cũng không ngờ lại có thể gặp người ở nơi này.” Diệp Vân mở lời, giọng nói nhẹ nhàng như làn nước mát.
Lăng Thần gật đầu, ánh mắt dừng lại nơi cánh môi đang khẽ động kia, y lặng lẽ lên tiếng: “Ngươi đến đây từ bao giờ?”
“ Mới nãy thôi ạ ,” Diệp Vân đáp, mắt nhìn ra mặt hồ, sóng nước lay động in bóng hai người. “Con đi cùng một đoàn lữ hành, định bụng đến đây lịch luyện. Hồ Xuân Hương từng được nhắc tới trong sách, con tò mò nên ghé qua.”
Lăng Thần quan sát cậu kỹ hơn, từ bờ vai gầy mảnh đến đường viền quai hàm mềm mại, rồi cả đôi mắt trong veo như nước mùa thu — không giống người thường. Y nghiêng người một chút, gương mặt tuấn tú lộ ra rõ ràng hơn. Mắt phượng dài hẹp, sống mũi cao và thẳng, đôi môi mỏng khẽ mím, gương mặt sắc nét như được chạm trổ, mang theo vẻ lạnh lùng cao ngạo không ai dám khinh thường.
“Ngươi một mình rời tông?” Lăng Thần hỏi, giọng trầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play