Khung cảnh hỗn loạn như lặng lại trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi ánh mắt Diệp Vân và người áo đen chạm nhau. Không khí chợt trở nên dày đặc đến nghẹt thở. Ngay giây tiếp theo, một tiếng “Vút!” vang lên, thân ảnh người áo đen như bóng quỷ lao về phía Diệp Vân nhanh như chớp.
Lâm Uyển Khanh hét lên cảnh báo:
“Cẩn thận!”
Nhưng Diệp Vân vẫn đứng nguyên, đôi mắt phượng trầm tĩnh như nước, gió lướt qua khiến tà áo trắng phần phật tung bay, mái tóc đen dài quấn nhẹ quanh gò má như mực tàu điểm lên giấy trắng. Khi chỉ còn một gang tay, cậu mới khẽ nhấc tay, vẽ ra một đường kiếm cong như trăng non.
“Keng!”
Kiếm khí va chạm, tạo nên một chấn động khiến gạch đá dưới chân nứt vỡ.
Người áo đen bị đẩy lùi vài bước, che mặt bằng một chiếc khăn đen, nhưng một góc đã rơi xuống, để lộ nửa khuôn mặt trắng bệch như tuyết, sống mũi cao, khóe môi hơi cong cong như cười mà không cười, nhưng đặc biệt nhất chính là—đôi mắt màu xám bạc lạnh lùng như băng tuyết ngàn năm.
Ánh mắt ấy nhìn Diệp Vân chăm chăm, như nhận ra điều gì đó. Hắn khẽ lẩm bẩm:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT