Trở lại chỗ ở, Vương Mạnh Bân nhìn ngọn cây cọng cỏ tại chỗ ở, lười biếng duỗi người, cười nói: "Rốt cục đã trở lại."
Tổ vàng ổ bạc không bằng ổ chó của chính mình, ở bên ngoài cho dù tốt, rời đi lâu dài, bọn họ vẫn là rất nhớ nhà.
"Nếu không phải chúng ta lưu lạc Thương Hải, nói không chừng chúng ta đã có thể tiến vào đạo tràng tầm bảo."
Bạch Ngọc Kỳ dùng giọng điệu tiếc nuối nói.
"Bọn lão tổ tông tìm được thứ tốt cũng thế thôi, hơn nữa chúng ta lưu lạc Thương Hải chưa chắc đã là chuyện xấu."
Vương Mạnh Bân ý vị thâm trường nói.
Vị trí địa lý Thương Hải tương đối đặc thù, cấm chế tự nhiên chính là bình chướng tự nhiên, nếu có thể khống chế Thương Hải và tự do ra vào, Thương Hải hoàn toàn có thể coi như căn cứ bí mật, cũng là tránh nạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play