“Isaac,” Thời Châu đứng ở rìa tòa nhà nhìn ra bên ngoài, “Nếu lần tới tôi không đi theo lộ trình như trước mà chọn cách đi ngược lại với trực giác thì sao? Trung tâm AI còn phân tích được hành trình của tôi không?”
“Có thể,” Bạch Tẫn Thuật trả lời thẳng thừng, “Tôi khuyên cô đừng coi trung tâm AI như một cái máy tính chỉ biết làm theo lập trình.”
“Trí tuệ nhân tạo, trước là ‘nhân tạo’, sau mới là ‘trí tuệ’. Bỏ qua phần cố định trong chương trình, thì bất kỳ AI nào có thể điều phối cả một thành phố, từ nhiều phương diện mà nói đều có thể được xem như một con người, hơn nữa còn thông minh hơn cô cả trăm lần. Những gì cô có thể nghĩ đến, nó chắc chắn cũng có thể nghĩ đến.”
“Cô chẳng khác nào đang đấu trí đấu dũng với một phiên bản khác thông minh gấp trăm lần của chính mình — không thể thắng được.”
Người hiểu rõ trí tuệ nhân tạo nhất ở đây chính là Isaac. Dù lời cậu nói nghe có vẻ như đang thần thánh hóa kẻ địch, nhưng giờ xem ra, đây mới là khả năng thực tế nhất.
“Vậy thì phải làm sao?” Quản Hồng Nhạn nhíu mày, “Hay để bọn tôi dẫn đường, mỗi người đi một đoạn, như vậy AI sẽ không phân tích được ai là ai nữa?”
“Không được,” Thời Châu mím môi, “Mọi người không quen thuộc với nơi này, không biết con đường nào là phù hợp nhất, cũng không biết những tuyến nào chắc chắn có tuần tra, không thể tránh được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT