Đàm Văn Bân thở phào một hơi: “Ý ngươi là, thứ này giờ đã vô dụng với chúng ta?”
Tiết Lượng Lượng gật đầu: “Có cắn cũng chỉ như bị muỗi đốt, nhận ra rồi thì đập chết là xong.”
Đàm Văn Bân tò mò hỏi: “Lượng ca, sao Tiểu Viễn nói thứ cắn ngươi lại biến thành màu đen?”
“Ta cũng không biết.” Tiết Lượng Lượng cũng tỏ vẻ khó hiểu.
Đàm Văn Bân chậc lưỡi cảm thán: “Quả nhiên, không có chuyện tốt mà ai cũng tranh làm con rể nhập gia.”
Lý Truy Viễn lườm hắn một cái: “Ngươi cũng muốn à?”
“A?” Đàm Văn Bân có chút ngượng ngùng gãi đầu: “Còn phải có người chịu gả, lại còn phải nhìn trúng ta nữa chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play