Lần trước cầm tiền, ông vẫn chưa rõ chuyện gì, mãi đến khi quay lại sòng bài mới biết được sự thật—người chính thức đánh bài là đứa nhỏ chứ không phải đứa lớn.
Nhuận Sinh nhà mình chẳng qua chỉ chạy chân, vốn liếng vẫn là của Tiểu Viễn Hầu, thế mà ông lại lấy đi một nửa.
Chỉ là, số tiền đó đã thua sạch, không còn cách nào trả lại.
Nghĩ đến chuyện mình đã làm, ông thật sự thấy xấu hổ đến mức muốn độn thổ.
“Nhuận Sinh Hầu à.” Ông lão nhìn sang Nhuận Sinh, “Sau này phải nghe lời Tiểu Viễn Hầu đấy.”
Không trả được tiền thì chỉ còn cách bù bằng người vậy.
Nhuận Sinh gật đầu: “Ông, con hiểu rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play