【 Thịnh Mậu Thông bị ảnh hưởng bởi dị thường cấp C “Tà Thần · Sơ cấp”, đã tiến hành nghi lễ hiến tế ở tầng hầm hội sở Thiên Thịnh. 】

Ồ! Bức tượng kỳ quái kia quả nhiên là dị thường! Bảo sao mà lại có bức tượng hình thù kỳ dị như vậy!

Chiêm Ngôn lướt xuống xem tiếp. Vụ nứt đất ở hội sở Thiên Thịnh cũng không phải ngẫu nhiên. Là Trọng Minh Yêu Vương của Vạn Yêu Minh đã phá tung tầng hầm, dị thường hình tượng đã bị Yêu Vương mang đi, chỉ còn lại cái vỏ rỗng.

Đại lão đỉnh thật! Giải quyết dị thường xong còn tiện tay đánh sập luôn tầng hầm.

Đây là lần đầu tiên Chiêm Ngôn thấy danh hiệu “Trọng Minh Yêu Vương” trong hệ thống ăn dưa. Cậu thuận tay kéo từ khóa này vào bảng tin tức, thêm nhãn lưu trữ.

Hệ thống ăn dưa chủ yếu dựa vào tìm kiếm từ khóa để ăn dưa, giống như một công cụ tìm kiếm không có tính năng gợi ý, chỉ khi nào tìm kiếm thì nội dung liên quan mới xuất hiện.

Danh hiệu “Thiên Sư” là do cậu tình cờ lướt thấy khi tìm kiếm một địa điểm. Từ đó về sau, dù cậu cũng lướt thấy vài thông tin về sự tồn tại của thế giới siêu phàm, nhưng không có cái nào sánh được với đại lão “Thiên Sư”.

Ngoài ra còn có khu vực bảng tin tức, giống như một hệ thống thu thập.

Bảng tin tức giống một vũ trụ không gian rộng lớn vô tận, trên nền đen tuyền, từng từ khóa tin tức lấp lánh như những ngôi sao. Các từ khóa khác nhau có màu sắc và độ sáng khác nhau: màu trắng mờ nhạt nhất, màu xanh lục sáng hơn một chút, màu lam ở mức giữa, màu tím sáng hơn nữa, và lấp lánh nhất chính là các từ khóa tin tức màu vàng kim.

“Thiên Sư” và “Trọng Minh Yêu Vương” đều là từ khóa tin tức màu vàng kim.

Hiện tại, bảng tin tức vẫn còn rất tối, chỉ có vài ánh sao rải rác.

Chiêm Ngôn có dự cảm, chờ cậu thắp sáng đủ số lượng từ khóa tin tức đến một mức độ nhất định, hệ thống ăn dưa sẽ có thể nâng cấp. Không biết đến lúc đó sẽ xuất hiện chức năng mới gì.

Chiêm Ngôn gõ “Trọng Minh Yêu Vương” làm từ khóa tìm kiếm.

【 Trọng Minh Yêu Vương cẩn thận chải chuốt từng chiếc lông vũ của mình. 】

【 Trọng Minh Yêu Vương bay qua vùng trời nội thành không khí ô nhiễm, nên đã vào suối nước nóng tắm rửa sạch sẽ. 】

【 Trọng Minh Yêu Vương sử dụng thuốc dưỡng lông hiệu 'Bay Lượn', cho rằng hiệu quả không tốt, quyết định lần sau đổi nhãn hiệu khác. 】

Vị Yêu Vương này đúng là người yêu cái đẹp và ưa sạch sẽ mà.

Điện thoại đột nhiên reo lên, Chiêm Ngôn đóng hệ thống ăn dưa lại để nghe máy.

Người gọi đến là từ tòa soạn mà Chiêm Ngôn từng nộp đơn ứng tuyển, nhân viên không nhiều lắm nhưng chế độ đãi ngộ khá tốt. Hồi đại học, Chiêm Ngôn tham gia câu lạc bộ báo chí của trường, cũng xem như đúng chuyên ngành. Kỳ nghỉ hè cậu rảnh rỗi ở nhà không có gì làm, định tìm một công việc ngắn hạn thử xem sao, xem qua điều kiện thấy ổn nên đã nộp hồ sơ.

Nghe đối phương tự giới thiệu, Chiêm Ngôn liền nhớ lại ngày ứng tuyển. Thi viết và phỏng vấn diễn ra trong cùng một ngày, nội dung thi viết hơi kỳ lạ, không kiểm tra kiến thức lý thuyết, sửa lỗi sai thường gặp hay tin tức thời sự, chỉ cho ba đoạn nội dung, yêu cầu viết một bản tin và một bài bình luận cho mỗi đoạn.

Ba đoạn nội dung đó có video, có ảnh chụp, cũng có đoạn chỉ có chữ, Chiêm Ngôn vẫn còn nhớ rõ.

Video là một đoạn mờ ảo, quay cảnh “ảo ảnh” trên bầu trời, lý do dùng dấu ngoặc kép là vì cảnh tượng hiện lên trong ảo ảnh đó cực kỳ quái dị, hơn nữa còn có những biến đổi khác thường.

Ảnh chụp là chụp từ trên cao xuống mặt nước, trên mặt nước có một chiếc thuyền đánh cá, tương phản với nó là cái bóng khổng lồ phía dưới thuyền.

Đoạn văn bản kể về một nhóm học sinh đi du lịch trong núi bị mất tích, ba tháng sau an toàn trở về, nhưng lại chỉ nghĩ rằng mình ở trong núi có ba ngày.

Người gọi đến là giám đốc tòa soạn, thông báo cậu đã được nhận và hỏi khi nào cậu có thể đến nhận việc.

Dù sao bây giờ cũng không có việc gì, Chiêm Ngôn chuẩn bị một chút rồi đi thẳng.

Trên đường đi, trong group chat lớp có tin nhắn mới. Chiêm Ngôn mở ra xem, người nhắn tin là Đoạn Hoành, đại ca cùng phòng ký túc xá, nghỉ hè không về nhà mà ở lại trường ôn thi cao học.

Đoạn Hoành chụp mấy tấm ảnh đề thi tiếng Anh, các câu hỏi trên đó đều được điền đáp án, tỷ lệ đúng sai một nửa.

Những người khác vào trêu chọc:

“Anh Đoạn, anh bị sốc gì à?”

“Mới nghỉ có mấy ngày mà anh đã xuống trình rồi?”

Đoạn Hoành: “Cái này không phải tôi làm!”

“Tối qua tôi để đề thi ở phòng tự học để giữ chỗ, sáng nay vừa đến thì phát hiện đề của tôi đã bị ai đó làm rồi.”

Group chat lập tức sôi nổi:

“Thật hay đùa vậy ha ha ha ha ha”

“Thời buổi này còn có người làm trộm bài của người khác”

“Kỳ quặc gì vậy trời, cười chết mất”

Chiêm Ngôn cũng vào hùa trêu một câu, lập tức nhận được một tin nhắn riêng.

Chiêm Ngôn nhấn mở, không hề bất ngờ, là anh bạn trai đẹp trai, khí chất ngời ngời của cậu, Cố Kiến Thừa:

“Ngôn Ngôn, anh muốn đến thăm em.”

Kèm theo một sticker dễ thương.

Chiêm Ngôn lạnh lùng từ chối: “Không được.”

Cố Kiến Thừa điểm nào cũng tốt, chỉ là quá bám người. Chiêm Ngôn đã bị bám dính suốt cả học kỳ, nghỉ hè cậu muốn tận hưởng lại không gian tự do một chút.

Cố Kiến Thừa: “Tại sao? [ icon khóc lớn ]”

Chiêm Ngôn: “Em phải đi làm.”

“Đến nơi rồi.”

“Bye.”

Quyết tâm đi làm, Chiêm Ngôn đóng WeChat, vuốt lại mái tóc xoăn hơi rối, đi vào tòa soạn.

Tại khu vực đồi núi thành phố Du Đường, Cố Kiến Thừa đang giẫm chân lên một thứ gì đó quái dị đến mức đáng lẽ phải được làm mờ, với vẻ mặt bực bội thoát WeChat, bấm một dãy số: “Alo? Gửi cho tôi thêm vài tin về dị thường đi.”

“Lão đại!” Người ở đầu dây bên kia thiếu điều muốn quỳ xuống với anh, “Anh coi dị thường là cái gì? Là rau hẹ chắc? Cắt lứa này lại mọc lứa khác?”

Đống bầy nhầy như được làm mờ kia lén lút vươn ra một cái xúc tu, định nhân cơ hội luồn vào ống quần Cố Kiến Thừa.

Cố Kiến Thừa dùng chân nghiền mạnh một cái, cái thứ đó run lên hai cái rồi hoàn toàn bất động.

Anh không kiên nhẫn chậc lưỡi: “Hay là cậu đổi tên đi, đừng gọi Vạn Sự Thông nữa, gọi là Vạn Không Thông đi.”

“Lão đại, anh vẫn đang bị Cục Quản lý Sự vụ Dị thường truy nã đấy, tôi có thể phát triển bền vững một chút không được à? Anh bực thì đi tìm cậu bạn trai nhỏ của anh đi.”

Cố Kiến Thừa hừ một tiếng.

“Ồ… Cậu bạn trai nhỏ không muốn gặp anh à? Anh có thể đi tìm cậu ấy mà! Lão đại, tôi nói anh nghe này, yêu đương là phải…”

Vạn Sự Thông vẫn còn lải nhải. Cố Kiến Thừa bỏ lại một câu “Gửi tin tức cho tôi” rồi cúp máy.

Dị thường dưới chân đã nát bét, hòa vào đất.

Cố Kiến Thừa khó chịu nheo mắt. Ngôn Ngôn muốn đi làm. Đi làm thì có gì hay? Có tốt bằng anh không? Anh phải xem xem cái công việc đó là yêu tinh phương nào!

Tòa soạn Chân Khoa.

Chiêm Ngôn đang được bà giám đốc hướng dẫn làm quen công việc. Công việc của cậu cũng đơn giản, mới đầu thì cũng giống như lúc thi viết, dựa vào tài liệu để viết tin, sau khi quen việc một thời gian sẽ phải ra hiện trường chạy tin tức.

Bà giám đốc tên là Chân Hoa, một người phụ nữ trung niên đeo cặp kính dày, cười rất thân thiện: “Tòa soạn chúng ta không đông người lắm, khá là thoải mái. Cháu còn một năm nữa tốt nghiệp đúng không? Tốt nghiệp xong có tính toán gì chưa? Nhân viên chính thức ở tòa soạn phúc lợi tốt hơn nhiều, có muốn cân nhắc không?”

Nhiệt tình quá mức rồi. Chiêm Ngôn im lặng, hơi cảnh giác.

“Chà, cô đặc biệt hài lòng về cháu đấy.” Chân Hoa đã nhận ra sự cảnh giác của cậu, khen ngợi, “Cháu viết tin vừa nhanh vừa tốt, ngành tin tức của chúng ta chẳng phải là cần tốc độ sao? Hơn nữa lúc phỏng vấn cô đã nhận ra, cháu là người theo chủ nghĩa duy vật kiên định, sẽ không bị những tin tức đó làm lung lay.”

Chiêm Ngôn: … Lúc phỏng vấn cậu còn chưa có hệ thống ăn dưa.

Nhưng cũng không sao, khi làm việc cậu có thể đóng vai một người theo chủ nghĩa duy vật kiên định.

“Cháu sẽ cân nhắc ạ.” Chiêm Ngôn nói.

Chân Hoa cười cười, không nói thêm về chuyện đó, dẫn cậu đi nhận đồ dùng văn phòng rồi bảo cậu về chỗ làm việc.

Lúc cửa đóng lại, Chiêm Ngôn nghe thấy ai đó nói với Chân Hoa: “Chị Chân, đống hồ sơ chất đống phía sau sắp mốc meo hết rồi, bao giờ mới tuyển người sắp xếp tài liệu đây ạ?”

“Khó tuyển người lắm…”

Sắp xếp tài liệu? Loại việc vặt tốn sức này thường sẽ giao cho người mới. Nhưng Chiêm Ngôn đợi cả buổi sáng mà chẳng thấy ai gọi cậu làm. Hiện tại cũng không có ai giao việc viết tin tức, Chân Hoa nói chờ có yêu cầu viết sẽ giao cho cậu, lúc không có thì thôi. Cho nên… chẳng lẽ thật sự là ngồi chơi xơi nước à?

Chiêm Ngôn cảm thấy có gì đó không đúng. Điều kiện nhàn hạ thế này, sao lại không tuyển được người?

Cậu mở hệ thống ăn dưa.

【 Sau ba năm liên tục đăng tin tuyển dụng thất bại, Chân Hoa cuối cùng cũng tuyển được một nhân viên vượt qua bài kiểm tra độ ổn định tinh thần, cảm động đến mức ăn liền mười tám bát cơm. 】

Chiêm Ngôn: ???

Khoan nói đến vụ mười tám bát cơm, cái bài kiểm tra độ ổn định tinh thần đó là cái quái gì? Cậu làm cái thứ đó lúc nào?

Văn phòng giám đốc.

Chân Hoa tháo cặp kính dày dùng để ngụy trang, trong đôi mắt thoáng hiện lên những hoa văn thần bí. Bà lấy ra bản ghi chép bài thi viết và phỏng vấn của Chiêm Ngôn, càng xem càng vui.

Cuối cùng cũng tuyển được một người dùng được, nhất định phải tranh thủ giữ cậu nhóc này lại!

Bà thật sự rất hài lòng về Chiêm Ngôn. Viết tin tức vừa nhanh vừa hợp lý chỉ là một phần, quan trọng nhất là cậu đủ ổn định, không bị ảnh hưởng bởi thông tin về dị thường. Đây là điều quan trọng nhất khi làm nghề này.

Có một số dị thường ảnh hưởng con người thông qua nhận thức thông tin, tiếp xúc lâu ngày với những tin tức liên quan đến dị thường này, con người sẽ dần trở nên tinh thần bất ổn. Cho nên cần phải tìm người đủ ổn định.

Giới trẻ bây giờ, đứa nào cũng tin vào huyền học, share cá koi may mắn, lại còn kiểu “Mắt trái giật là có tài, mắt phải giật là gặp họa, kệ nó đi mấy cái mê tín phong kiến ấy”. Tuy niềm tin mê tín không vững chắc, nhưng niềm tin vào khoa học cũng chẳng vững vàng gì. Làm ở chỗ cô lâu ngày, không biết chừng lúc nào đó lại hóa điên.

Nhân viên ở đây đều phải kiểm tra tinh thần định kỳ, nhưng những người tinh thần không đủ ổn định thì lý trí suy giảm quá nhanh, làm được ba tháng là không ổn.

Chiêm Ngôn không giống vậy, trong bài kiểm tra, tinh thần cậu không hề có chút dao động nào, còn ổn định hơn cả nhiều người siêu năng lực của Cục Quản lý Sự vụ Dị thường.

Nhưng việc sắp xếp tài liệu thì chưa được, việc đó phải đối mặt với lượng lớn thông tin dị thường tác động, phải quan sát thêm đã, để Chiêm Ngôn từ từ thích nghi. Chỉ cần cậu có thể thích nghi được, sẽ tăng lương cho cậu!

Tại chỗ làm việc, Chiêm Ngôn ăn dưa nửa ngày, nửa tổng hợp nửa đoán mò, cũng hiểu kha khá tòa soạn này là như thế nào.

Tòa soạn Chân Khoa là một chi nhánh nhỏ của Cục Quản lý Sự vụ Dị thường, chuyên phụ trách giải thích những hiện tượng dị thường bị lộ ra trước công chúng bằng những phương thức khoa học, hợp lý.

Cái bài kiểm tra độ ổn định tinh thần kia được thực hiện thông qua những ám thị ẩn giấu trong hoa văn trên đề thi viết và năng lực mà bà giám đốc sử dụng trong lúc phỏng vấn. Một số dị thường quỷ dị sẽ gây ảnh hưởng đến tinh thần con người, dựa vào việc hấp thụ nhận thức và niềm tin của người khác về nó để tăng cường sức mạnh. Đây cũng là lý do Cục Quản lý Dị thường che giấu sự thật với công chúng.

Nếu là công việc đàng hoàng, thì Chiêm Ngôn không lo lắng nữa.

Đây chính là tuyến đầu ăn dưa mà! Nói không chừng về sau còn có cơ hội tiếp xúc với thần tượng Thiên Sư nữa ấy chứ. Cậu gõ từ khóa vào hệ thống ăn dưa.

【 Trong báo cáo nhiệm vụ tại Đào Sơn, “Thiên Sư” đã viết thế này: “Bởi vì cái dị thường cấp A ‘Khe Nứt’ chết tiệt kia quá biết trốn, tôi lười tìm tiếp, cho nên tung đại chiêu AOE giải quyết cho xong.” Bị đồng đội vừa khóc vừa ôm chân gào lên: “Đội trưởng! Báo cáo nhiệm vụ không thể viết như vậy được đâu đội trưởng!” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play