Phùng phu nhân mở nắp hũ trắng ra, sữa sệt bên trong cực kỳ đáng yêu, trên lớp sữa trắng ngà còn cắm một đóa hoa nhỏ màu vàng không biết tên.
Xinh xắn đẹp đẽ, đóa hoa nhỏ kia như cắm trong tuyết dày vậy.
“Dừa?” Phùng phu nhân cười hỏi, “Khi còn khuê các tôi từng nghe cha nói, người phương Nam không uống nước trắng mà uống nước dừa, đó là thứ nước cứu mạng của họ. Nếu gặp nắng nóng, uống nước dừa là giải nhiệt nhất. Nhưng người tỳ vị yếu không được tham uống, uống nhiều quá thì chỉ có thể ở trong nhà xí thôi.”
Phùng phu nhân che miệng cười, hai mắt sáng long lanh, nếu không búi tóc lên, Hàm Xuyến nhất định sẽ cho rằng đây vẫn là một cô nương chưa xuất giá.
Thật tốt.
Hàm Xuyến cũng cười, “Ngài uyên bác, nhi chỉ biết nước dừa ngon, cùi dừa ăn cũng ngon thôi!”
Hàm Xuyến xoay người lấy cho Phùng phu nhân một chiếc thìa bạc chạm khắc nho nhỏ, nghĩ ngợi một chút, rồi nói với Phùng phu nhân, “Ngài chờ nhi một lát.” Rồi vội vàng trở về phòng bếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT