Dù có cách cả lớp áo thì Hàm Xuyến vẫn cảm nhận được sự sắc lạnh của thứ kề bên eo, còn ngửi được mùi thịt cừu tanh tanh.
Hình như, là một cái dao găm?
“Đừng la hét! Cũng đừng lộn xộn! Đao kiếm không có mắt, ngày mai phải ra cung rồi, giữ một cái mạng để ra cung hưởng phúc không phải tốt hơn sao?”
Lại là một giọng nói khác.
Một giọng chói tai, một giọng khàn khàn, đều là thái giám, giọng của thái giám khá giống nhau, nhưng cũng vì vậy mà nghe không ra ai với ai.
Thời điểm đánh cướp này chọn rất hay, nữ giới ngày mai ra cung, chắc chắn hôm nay sẽ giấu tiền trên người, còn là vốn liếng tích góp mười mấy năm. Nếu muốn đến báo cáo Nội Vụ phủ thì phải chờ đến mai, nhưng cung nữ không nhận dạng được người thì Nội Vụ phủ chỉ đành tra từ từ thôi, đến lúc đó để nhỡ thời gian ra khỏi cung, muốn ra khỏi cung lần nữa thì khó lắm!
Vì vậy chắc đa số cung nữ đều chọn nén giận, bỏ tiền tiêu tai?
Hàm Xuyến kìm nén mong muốn muốn quay đầu, giơ hai tay lên, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, “Hai vị gia, nô tỳ quyết không kêu la, các ngài muốn gì, nô tỳ sẽ tận sức hoàn thành.”
Nói thật ra thì.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play