Tào đồng tri nói một là một, là người nói lời giữ lời, đã nói hỗ trợ khơi thông, ngày hôm sau liền phái một cậu sai vặt chừng mười ba mười bốn tuổi, nhưng vô cùng lanh lợi đến đây, hỏi cặn kẽ tình hình nhà chồng của Nhạc Thất Nương. Hàm Xuyến cũng không rõ ràng lắm, bèn lấy lá thư Nhạc Thất Nương gửi tới ra, cậu sai vặt kia nhìn qua, chẳng biết đã ghi nhớ gì, chỉ chốc lát đã khom người hành lễ với Hàm Xuyến, cười hớn hở nói: “Được rồi! Tôi nhớ kỹ rồi! Hễ gặp được thư gửi từ Tưởng gia ở Diên Bình, Phúc Kiến, nhất định sẽ cho đi đường gấp.”
Hàm Xuyến nhét cho cậu sai vặt hai quả hồng khô: “Làm phiền ngài rồi!”
Cậu sai vặt vội vàng đón lấy, cười rất biết điều: “Không dám nhận một tiếng ‘ngài’, Hạ chưởng quầy gọi nô là Trường Phong được rồi.”
Hàm Xuyến thuận theo: “Đa tạ Trường Phong tiểu ca!”
Thế là, mọi việc đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ còn… ừm… chỉ còn thiếu thư hồi âm của Nhạc Thất Nương!
Thành hay bại, đều phải xem thư trả lời thế nào.
Nếu giá ở Diên Bình cũng vượt quá chi phí dự toán của Hàm Xuyến, hoặc Nhạc Thất Nương thấy phiền, hoặc Tưởng gia chê mấy món nhỏ ấy không đáng bận tâm, thì ý tưởng đẩy món mới vang danh cửa hàng của Hàm Xuyến lại phải kéo dài thêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT