Hàm Xuyến đưa cho Lạp Đề một ánh mắt bất lực, sau đó lập tức vung tay đập thêm cái nữa vào gáy hắn, “Sư gia bảo đệ ăn thì đệ cứ ăn! Cơm sư gia nấu, đệ phải tích đức tám đời mới được ăn đó, bao nhiêu người xếp hàng, ôm tiền cũng không được ăn miếng này đâu!”
Hàm Xuyến quay đầu lại, cười lấy lòng: “Sư phụ, người nói có phải không?”
Lạp Đề suýt khóc.
Buổi sáng, khi chưởng quầy vẫy tay gọi cậu, cậu đã thấy có gì đó không ổn!
Hóa ra, cậu chỉ là công cụ để chưởng quầy lấy lòng Bạch gia gia!
Coi như cậu đã nhìn rõ rồi!
Bạch gia gia được Hàm Xuyến nịnh hót đến mức toàn thân khoan khoái, làn khói trắng từ ống thuốc nước lượn lờ trước mặt, ông phất tay đuổi khói, ho một tiếng: “Thôi đi! Con nhóc này vô sự hiến ân cần, không gian cũng trộm. Lần nào khen gia gia ta cũng chẳng có chuyện gì tốt! Hôm nay đến đây làm gì? Nói đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play