Hàm Xuyến nhìn danh sách món ăn, gạch hết một lượt những món quen mắt, ba người mà gọi gần mười món, nàng liếc mắt nhìn tiểu nhị, chẳng hề có ý định dừng lại.
Hàm Xuyến mím môi.
Một quán ăn trăm năm lại làm ra thế này, thật khiến người ta coi thường.
“Trước tiên cứ mang từng này lên đã.” Hàm Xuyến mỉm cười, “Rượu thì mang rượu mơ ngâm của quán lên nhé.”
Tiểu nhị vắt khăn lên vai, lanh lảnh đáp một tiếng “Dạ!”, ánh mắt đảo một vòng nhìn ba người họ từ trên xuống dưới, trong lòng hơi ngờ vực. Ba người này đúng là kỳ quặc, người quyết định là một tiểu cô nương, tuổi không lớn, dung mạo xinh đẹp, khí chất và tư thế đều có, nói là xuất thân thế gia thì cũng đủ hù người, nhưng nhìn tới nhìn lui, nàng mặc vải Tùng Giang, đi giày vải bông, mặt không son phấn, cũng không kẻ mày, tai chỉ đeo một đôi khuyên tai vàng hình hoa đinh hương nho nhỏ, tay không nhẫn cũng chẳng vòng, chỉ xét phục sức trên người thì không giống tiểu thư nhà quyền quý.
Lại nhìn hai người đi theo, tuy sắc mặt hồng hào, thân thể khỏe mạnh, nhưng ăn mặc cũng chẳng ra dáng người nhà danh giá.
Huống chi, người xuất thân hào môn thế gia, làm gì có chủ tử nào lại ngồi ăn cùng hạ nhân chứ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT