Từ Khái tức giận đến nỗi dọn đến lục bộ ở, Hàm Xuyến dĩ nhiên không hề hay biết.
Nàng cũng hơi ủ rũ, nhưng vừa đặt lưng xuống đã ngủ say, chẳng mộng mị gì, như thể đã giải quyết xong một chuyện lớn, quả đúng là như trút được gánh nặng.
Ngủ một giấc ngon, sáng hôm sau nàng dậy rất sớm, tinh thần sảng khoái.
Mọi người trong đại sảnh đang chuẩn bị ăn bữa sáng, Chung ma ma cẩn thận quan sát sắc mặt Hàm Xuyến, trong lòng gật đầu thầm khen, không tệ, không hổ là người xuất thân từ dịch đình, quy củ “chuyện buồn không để qua đêm” này quả thực nên giữ.
“Lại đây ăn sáng đi.” Chung ma ma gọi nàng ngồi xuống, “Sáng nay theo ta đến thăm sư phụ của con, nếu sư phụ con vẫn rảnh, chúng ta thuê xe bò ra lâm trường phía Đông ngoại thành một chuyến, nông hộ bảo lựu đã chín rồi, mời ta đến ăn thử xem.”
Chưa nói đến quả lựu, cây hồng trong sân nhà cũng đã trĩu quả đến cong cành.
Thôi Nhị đã xem rồi, nói chừng ba mươi ngày nữa là ăn được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play