Tôn thái y khẽ thở dài, đây chính là khác biệt lớn nhất giữa chính thê và thiếp thất.
Dù chính thê có phạm lỗi lớn thế nào, thì vẫn là vợ cả, trừ khi vạn bất đắc dĩ, có thể đưa về nhà mẹ đẻ, có thể đưa vào đạo quán, có thể xây một tiểu phật đường trong phủ rồi nhốt ở đó. Càng là gia tộc hưng thịnh, lại càng kiêng kỵ việc hưu thê, vì đó là chuyện xấu, dễ khiến người ngoài nghi ngờ danh dự gia tộc và năng lực của người chấp chưởng. Nhất là khi nhà mẹ đẻ của vợ cả môn đăng hộ đối, thậm chí còn cao hơn vài phần, thì lại càng phải suy tính kỹ.
Gia tộc nào có thể hưng thịnh bằng hoàng gia?
Ai cũng biết là do Cung hoàng hậu gây họa, nhưng không ai dám nói ra.
Chỉ có thể bịt mũi, nhắm mắt, lôi người vô can ra làm dê thế mạng, đoạt quyền của Cung hoàng hậu là chuyện coi như xong.
Hàm Xuyến cúi đầu thổi nguội một thìa canh sâm, đưa đến bên miệng Bạch gia gia: “Thôi thị mưu toan kết thân với Dụ gia, hôm qua người đứng đầu nhà ấy vừa ra cửa đã bị đá từ trên trời rơi xuống làm gãy chân, nửa đời còn lại e rằng chỉ có thể nằm giường. Phu nhân nhà ấy cũng vì uống nhầm thuốc độc mà thành người câm, đủ thấy người tốt sẽ được báo đáp, kẻ xấu ắt có người trị.”
Ai là “người trị”, tất nhiên không cần nói rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play