Hắn, Tiểu Túc, vốn mang mệnh chim báo tin lành, sao có thể làm quạ đen được?
Nghĩ vậy, Tiểu Túc cúi đầu lặng lẽ theo sau Từ Khái, tuyệt nhiên không hé môi nhắc đến chuyện hôm qua mới có một vị công tử phong thái xuất chúng, vừa nhìn đã khiến người ta sinh lòng yêu thích chuyển tới đây.
Chiều ngày hôm sau, Hàm Xuyến nghe thấy ngoài đầu ngõ vang tiếng náo nhiệt, ra cửa thì thấy ở đầu ngõ có một vị du y đang bày sạp khám bệnh. Người đến người đi tấp nập, người đến thì mặt mày ủ ê, người đi lại tươi cười rạng rỡ. Hàm Xuyến thấy một phụ nhân áo vải thô xách một túi thuốc bọc giấy dầu đi ngang qua cửa, liền mỉm cười bắt chuyện: “Thím ơi, đây là có chuyện gì vậy? Sao mọi người lại đổ xô đi khám thế?”
Phụ nhân “ôi” một tiếng: “Nghe nói là danh y có tiếng trong thành đấy! Trưa nay mới bày sạp, bắt mạch ba bốn người liền, bệnh trạng và thuốc uống hằng ngày nói trúng hết!” Nói rồi giơ túi thuốc trong tay: “Tôi bắt một thang trị chứng bóng đè cho con trai. Nghe nói tay nghề châm cứu và xem xương là tổ truyền, chỉ là phí chẩn trị quá cao – tính theo canh giờ, một canh giờ mất năm trăm văn.”
Tay nghề châm cứu xem xương là tổ truyền!
Vậy chẳng phải là buồn ngủ gặp gối đầu sao?
Thật là may mắn!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play