Hồ Văn Hòa cũng đã nhìn thấy Hàm Xuyến từ xa, hắn xấu hổ nở nụ cười với nàng.
Xe bò tới, Hàm Xuyến bảo Lạp Đề dẫn Tiểu Song Nhi mang đồ vào trước, rồi hỏi Chung ma ma: “Nếu ngài không khỏe thì cũng vào nghỉ ngơi đi ạ.”
Chung ma ma không nói gì, chỉ lắc đầu.
Người phụ nữ khóc lóc vừa thấy Chung ma ma thì mắt sáng lên, lập tức nhào tới ôm lấy chân bà, liên mồm kêu: “Tỷ tỷ! Tỷ tỷ! Rốt cuộc tỷ cũng về rồi! Tỷ tỷ, cháu ngoại và em rể của tỷ đều bị bắt vào ngục quan rồi! Tỷ cứu bọn họ đi... cầu tỷ cứu bọn họ...”
Giọng của người phụ nữ thu hút sự chú ý của hàng xóm láng giềng.
Hàm Xuyến sâu sắc cảm thấy quán ăn nhỏ của nàng dạo gần đây nổi bật hết phần người khác, lần nào cũng bị người ta vây xem như gánh xiếc dưới cầu.
Hàm Xuyến nhìn Hồ Văn Hòa, hắn vẫn mặc quan phục thêu chim cốc, mũ ô sa cũng đội chỉnh tề, hẳn là vẫn còn đang làm việc. Lại nhìn muội muội của Chung ma ma kia, trên người tuy mặc thường phục, nhưng tay áo, vạt áo, váy đều dính vết bẩn dày đặc, da vàng gầy gò, má hóp sâu, trông có vẻ dạo này đã chịu không ít khổ cực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play