Vài ngày sau, Trương Tam Lang một mình đến “Hàng Tươi” dùng bữa tối, thấy trong sảnh đường vừa không có đám văn nhân cổ hủ khiến hắn chán ghét, cũng chẳng có những màn xã giao nâng ly cạn chén linh đình – chỉ toàn những bàn ăn uống nói chuyện rất yên tĩnh.
Trương Tam Lang chắp tay sau lưng, như quan lớn đi duyệt binh thị sát, hài lòng gật đầu, “Rất tốt, đây mới là phong thái của một quán ăn ngon có thể tồn tại trăm năm – muốn xã giao uống rượu thì đến Lưu Tiên Cư, muốn nâng ly mời trăng thì đến chùa Hiểu Giác! Ở đây ăn cơm, chẳng khác nào trâu già nhai hoa mẫu đơn, lãng phí đồ ăn của cô!”
Hàm Xuyến: ...
Đúng là đứng ngoài nói chuyện không thấy đau lưng.
Nếu nàng buôn bán ế ẩm là có thể về nhà thừa kế phủ Anh quốc công – thì nàng cũng muốn kén khách đấy!
Điều đầu tiên là, cấm Từ Khái và thằng cha chó má kia vào!
Trong lòng thì thầm chửi rủa, ngoài mặt lại không lộ ra, Hàm Xuyến không cần giới thiệu món ăn cho Trương Tam Lang, chỉ tùy tiện quăng một câu, “Hôm nay móng giò tươi ngon, làm cho ngài một cái nhé?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play