Không đợi Tô Tiểu Tiểu giết thêm lần thứ ba và lần thứ tư, Trần thị đã lên tiếng nói chuyện: "Tứ đệ muội, ta cảm thấy trà này uống rất ngon, ngọt ngọt, lại còn có một chút mùi thơm của sữa thoang thoảng. Thất đệ muội, đây là loại trà gì vậy, hương vị của nó không giống với những loại trà mà ta đã từng uống trước đây."
Tất cả mọi người đều đồng thanh, tầng tầng lớp lớp mà ho khan: "Khụ, khụ, khụ!"
Trần thị có hơi bối rối.
Tưởng thị kéo ống tay áo của nàng ta, nhỏ giọng nói: "Tại sao tỷ lại gọi nàng ấy như vậy? Không phải trước đó chúng ta đã đồng ý với nhau sẽ ra oai phủ đầu nàng ấy sao, nếu không thì sau này Tiểu Thất sẽ không thể đứng thẳng lưng ở nhà của nàng ấy nữa, có phải tỷ cũng không muốn Tiểu Thất bị người ta bắt nạt đúng không?"
"Ồ." Trần thị đột nhiên tỉnh ngộ mà nhận ra, nàng ta đặt tách trà lên bàn, đặc biệt trái với lương tâm của mình mà nói: "Trà của muội pha không ngon."
Vừa mới dứt lời, nước mắt của nàng ta đã không nhịn được mà chảy xuống từ khóe miệng.
Vào đúng lúc này, từ ngoài sân truyền đến tiếng bước chân của những đứa trẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play