Trương nhạc công giật mình, nghi ngờ mình nghe nhầm: "Ngươi... Vừa rồi nói cái gì?"
Lăng Vân cũng không xác định.
Hắn nhìn xuống bụng mình, cẩn thận sờ nắn rồi nói: "Hình như ta... đói bụng."
Lăng Vân bình thường không thể ăn uống, mỗi lần đến giờ ăn, hắn lại phải tự ép mình ăn mấy miếng.
Hắn từ lâu đã không còn biết cảm giác đói là như thế nào nữa.
Cho dù hắn ăn đồ ăn nhẹ mà Tô Tiểu Tiểu mang tới cũng không phải vì đói mà là vì bản thân hắn có thể ăn món đó mà không phải nôn ra.
Tô Nhị Cẩu cũng đã trải qua một ngày vui vẻ và phong phú ở Quốc Tử Giám.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT