Hai mắt Tần Triệt rưng rưng: "Phụ thân, thật sự không phải bọn con làm! Con thừa nhận, con đã giả mạo thân phận đệ đệ, con có nỗi khổ trong lòng. Chấp niệm lớn nhất đời này của nương chính là để cho con trở về bên cạnh phụ thân, trước khi lâm chung nương kéo tay con, nói bà ấy không thể ở bên cạnh con thêm được nữa, bà ấy bảo con cầm ngọc bội đến tìm phụ thân... dù là không làm con bà ấy cũng được, bà ấy không hy vọng nửa đời sau của con bơ vơ không nơi nương tựa..."
"Đúng, con đúng là đã cất giấu tâm tư... con đã làm càn nói dối, ... con đã giả mạo đệ đệ... nhưng con xin thề với trời! Từ trước đến nay con chưa bao giờ nghĩ đi hại bất kỳ ai! Con tưởng rằng đệ đệ đã mất rồi! Con cũng là mấy ngày trước nhìn thấy một người tuổi tác xấp xỉ con ở kinh thành... dáng dấp cực kỳ giống phụ thân... con mới... con mới cả gan suy đoán... có lẽ đệ đệ vẫn còn sống trên đời..."
"Phụ thân! Người tin con đi! Con chưa từng hãm hại đệ đệ-"
Loảng xoảng.
Ngoài cửa có tiếng vật nặng gì đó đập lên cửa.
Trong đôi mắt Tần Thương Lan thoáng hiện ra tia cảnh giác: "Ai đấy!"
Kẽo kẹt-
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT