Ngọc bội của ông ấy bị lão Tô gia nhặt được, lão Tô gia biết rõ là của ông ấy, nhưng lại không trả lại cho ông ấy, mà dùng nó đi bán để lấy một khoản ngân lượng lớn, lấy một phần trong số đó để mua lương thực cứu tế người dân tị nạn trong thôn, bởi vậy nhận được toàn bộ nhân tâm của người trong thôn.
Tô Thừa là chủ nhân thật sự của ngọc bội, lại bị người ta xem thành ác bá ghét bỏ nhiều năm.
Tô Mạch trấn định hơn so với Tô Uyên.
Có lẽ là tâm địa của hắn khá cứng rắn, không có quá nhiều lòng thương hại đối với bá tánh.
Hắn ta thừa nhận Tô Thừa thật sự sống rất thảm, nhưng trước khi điều tra rõ chân tướng, hắn ta có thể khá bình tĩnh mà nhìn vào những gì Tô Thừa đã trải qua.
"Thảm quá đi thảm quá đi!"
Tô Kỳ vỗ ngực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT