Tô Nhị Lang nhìn Tô lão gia tử một cái, hiểu ý nói: "Ngọc bội nhà ta quả nhiên là ở trong tay ngươi! Tô Ngọc Nương! Ngươi thật sự là ăn cây táo rào cây sung mà! Đem vật gia truyền của lão Tô gia chúng ta ra làm lễ vật tặng cho kẻ khác! Ngươi cứ như vậy chạy tới lấy lòng Tiểu Tô gia! Ngươi làm chúng ta quá thất vọng rồi!"
Vẻn vẹn chỉ một lời đã chụp cả chậu phân lên, cực kỳ vô sỉ.
Tô Ngọc Nướng tức giận đến mức thiếu chút nữa đã cướp lấy đao trong tay Tô Thừa.
"Ngươi vừa mới nói miếng ngọc bội này là của nhà các ngươi?"
Người mở miệng là Tô Uyên.
Tô Nhị Lang bị hắn hỏi thì nghiêm mặt đáp: "Đúng vậy, vị lão gia này, tuy không biết ông từ đâu tới, muốn cùng Tiểu Tô gia nói chuyện hợp tác gì, ta cũng khuyên nhủ ông một câu, không nên làm ăn cùng loại người tâm thuật bất chánh này! Nếu không cuối cùng vốn gốc cũng mất, ngay cả hối hận cũng không kịp."
Tô Uyên gắt gao nhìn chăm chú vài miếng ngọc bội kia, phản ứng của ông ta trong mắt Tô Nhị Lang chính là khiếp sợ cùng thất vọng đối với Tiểu Tô gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play