Vệ Đình thản nhiên nói: "Ta thì không, là lục ca, lúc nhỏ huynh ấy đi chơi với chó săn nhà người ta, bị cắn rách chân."
Dấu răng chó và dấu răng sói là khác nhau, Vệ Đình chỉ nhân cơ hội lật lại một chút lịch sử đen tối của Vệ Lục Lang mà thôi.
Bị vạch trần Vệ Lục Lang mặt mày đen lại.
"Cái này cũng đưa cho Mị Cơ."
Vệ Thanh cầm lấy bức vẽ.
Nhiếp Kim Phụng nhìn tờ giấy lớn: "Cái này... thư chim bồ câu không truyền được chứ?"
Vệ Thanh cười nhìn Tô Tiểu Tiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT