Tạ Cẩn Niên mỉm cười, có ý cưng chiều nói: "Không bằng nghĩa phụ dỗ dành hắn, hắn còn nhỏ, muốn mặt mũi."
Hạ Hầu Khanh rất vui vẻ: "Vẫn là con biết làm việc."
"Ta không làm gì cả, tất cả đều là công lao của hai trưởng lão."
Vừa nói, Tạ Cẩn Niên lại nhìn về phía Hạ Hầu Tranh,"Đại ca, Vân thiếu cung chủ kỳ thật là người rất dễ thân cận, trước mặt nghĩa phụ hắn làm bộ trêu chọc để thu hút sự chú ý của nghĩa phụ. Dẫu sao thì sau hai mươi bốn năm, thật vất vả mới chờ được cha ruột mình, hắn tất nhiên là muốn dùng nhiều phương thức đi chứng minh cha thật sự yêu thương mình. Huynh không nên cảm thấy nghĩa phụ thiên vị, nghĩa phụ chiếu cô chúng ta rất nhiều rồi"
Nếu Vân Lẫm dễ dàng hòa hợp sống chung như vậy, hắn ta sẽ không luôn khiến Hạ Hầu Khanh tức giận đến gần chết.
Tạ Cẩn Niên đã tìm ra lời giải thích hợp tình hợp lý cho mâu thuẫn này, điều này làm Hạ Hầu Khanh rất hưởng thụ.
Đồng thời, nó cũng chỉ ra sự ghen tị của Hạ Hầu Tranh đối với Vân Lẫm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play